Arsenal là đội bóng đã thể hiện bản thân như một thế lực trong các trận derby London trong 2 mùa giải liên tiếp. Nhưng không ai ở đội bóng này (ngoài các CĐV), muốn nói về một hình ảnh mang tính biểu tượng của sắc đỏ.
Ở thủ đô London, chỉ có một biểu tượng duy nhất: Big Ben. Champagne sẽ không bao giờ được mở cho đến khi Arsenal, được biết đến với biệt danh Pháo thủ, đứng trên đỉnh của Premier League. Đây cũng giống như khi họ đứng trên đỉnh của tháp đồng hồ Nữ hoàng Elizabeth, một biểu tượng đã tồn tại suốt 165 năm. Đó là lúc họ nhìn xuống từ đỉnh cao!
Chỉ còn hai vòng đấu nữa, và câu hỏi đặt ra là gì sẽ xảy ra với Mikel Arteta và đội của ông? Mỗi giờ trôi qua, tiếng chuông nặng gần 14 tấn ở Big Ben lại vang lên, có thể các cầu thủ Pháo thủ đã quen với âm thanh đó. Nhưng áp lực và mong muốn về sự thành công cũng là một sức ép không nhỏ.
Old Trafford đã từng là nơi kết thúc chuỗi trận bất bại của Arsene Wenger. Và bây giờ, nơi đây lại trở thành bài kiểm tra quan trọng cho sức mạnh, sự trẻ trung và sự chín chắn của Arsenal trong cuộc đua với Man City. Mặc dù Man United đang trải qua thời kỳ khó khăn, nhưng họ không phải là đối thủ dễ dàng. Chỉ cần một trận hòa, Arsenal có thể mất tất cả. Nhưng nếu thắng, họ sẽ chiến thắng mọi thứ. Ai cũng hiểu rằng cuộc đấu ở vòng đấu cuối cùng sẽ nâng Arsenal lên một tầm cao mới. Khi đó, dù gặp “định mệnh”, họ cũng sẽ chinh phục nó trên đỉnh cao bởi thống kê bongdaso!
Không cần phải sử dụng máy chụp X-quang, người hâm mộ đã thấy được sự linh hoạt, tiềm năng và năng lượng của Arsenal. Đó không chỉ là sự trẻ trung như “những đứa trẻ” dưới thời Wenger, mà còn là một sự kết hợp của sự tin tưởng, sự sắc bén và khát khao chiến thắng.
Đó là sự thật. David Raya sẽ không thể giữ được găng tay Vàng nếu không có sự hỗ trợ của William Saliba và Gabriel. Saka sẽ không thể gây ra sự sôi động trên cánh phải nếu Ben White không bảo vệ sau lưng một cách chắc chắn. Trossard sẽ không thể tỏa sáng nếu không có Kai “công chúa” làm một bóng ma trên sân không giúp đội bóng thắng tỷ lệ bóng đá.
Và đó là Odegaard! Không chỉ trong những tình huống tạo ra bàn thắng, mà còn ở hai trận thua liên tiếp trước Aston Villa và Bayern. Là đội trưởng của Arsenal, anh ấy đã chạy hết mình, truyền cảm hứng và là người đầu tiên khiến đồng đội đứng vững trước thách thức.
Đó là tinh thần của Arsenal! Một tinh thần đã được thức tỉnh từ những kỷ niệm không thể quên trong quá khứ, dưới sự lãnh đạo của Mikel Arteta.
Arsenal có sợ không? Có, họ sợ rằng bữa tiệc sẽ kết thúc khi “định mệnh” không đến, khi các fan vẫn còn hô hào “Come on U Gunners!” trong khi nước mắt lăn dài trên khuôn mặt họ. Họ sợ cả chính bản thân mình, nhưng mỗi giờ trôi qua, tiếng chuông trên tháp Elizabeth lại như một lời nhắc nhở, yêu cầu Arsenal phải là những người chiến thắng!
Baruch Spinoza đã từng nói: “Sự sợ hãi không thể không đi kèm với hy vọng, nhưng cũng như vậy, hy vọng không thể không đi kèm với sự sợ hãi.”
Vậy thì tiến lên, Arsenal! Dù tháp Elizabeth có ngừng hoạt động, dù cuộc chiến với nhà Vua của Premier League có thất bại, dù đỉnh cao hay vực sâu. Dù thế nào đi nữa, hãy luôn ở đỉnh cao…